BIẾT MỞ RA VÀ BIẾT NGẠC NHIÊN

 

Tin mừng: Lc 4, 16-30

16 Rồi Đức Giê-su đến Na-da-rét, là nơi Người sinh trưởng. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh.17 Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng: 18 Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, 19 công bố một năm hồng ân của Chúa.

20 Đức Giê-su cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú nhìn Người. 21 Người bắt đầu nói với họ: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe.” 22 Mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người. Họ bảo nhau: “Ông này không phải là con ông Giu-se đó sao ?”23 Người nói với họ: “Hẳn là các ông muốn nói với tôi câu tục ngữ: Thầy lang ơi, hãy chữa lấy mình! Tất cả những gì chúng tôi nghe nói ông đã làm tại Ca-phác-na-um, ông cũng hãy làm tại đây, tại quê ông xem nào!” 24 Người nói tiếp: “Tôi bảo thật các ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình.”

25 Thật vậy, tôi nói cho các ông hay: vào thời ông Ê-li-a, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Ít-ra-en; 26 thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Xa-rép-ta miền Xi-đôn.27 Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Ê-li-sa, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi.” 28 Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ.

29 Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành -thành này được xây trên núi. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực. 30 Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.

SỐNG LỜI CHÚA

Qua bài Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu cho chúng ta thấy một sự thật được đúc kết từ kinh nghiệm sống của Ngài: “Không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình.” Sâu xa hơn, chúng ta thấy chính Thiên Chúa cũng bị khước từ bởi những thụ tạo mà Ngài đã dựng nên.

Vì sao thế? Phải chăng vì có những lối mòn trong suy nghĩ, sự gò bó của tư duy, những định kiến, hoặc tính tự phụ mà chúng ta không còn khả năng mở ra với chân lý, sự thiện, và những dấu lạ trong cuộc sống hằng ngày? Thật thế, chỉ khi để cho ánh sáng Thần Khí khai mở lòng trí, khiến mình biết kinh ngạc với những điều bình dị trong cuộc sống, lúc đó chúng ta mới có khả năng nhận biết Chúa qua các sự vật, biến cố, và anh chị em đang hiện diện quanh ta. Bởi lẽ, Thiên Chúa đã đến, đang đến, và sẽ đến. Ngài không bị đóng khung trong nhà thờ hay trên chốn cao xanh nhưng đã làm người và sống khiêm nhu, gần gũi, thân thuộc với con người. Ngài là con bác thợ mộc hằng ngày vẫn phụ mẹ giúp cha, là anh chị em trong gia đình, là hàng xóm, là người bạn hay chơi với lũ trẻ trong khu phố… Ngài hiện diện nơi những gì bình dị.

Vấn lòng, con tự hỏi: có bao giờ khi nghe một em nhỏ nói về những lỗi lầm thiếu sót của mình, con đã cám ơn thay vì khó chịu? Mỗi sớm mai khi thức dậy, có bao giờ lòng con tràn ngập biết ơn và miệng con thốt lên rằng “Chúa ơi, tuyệt quá. Con vẫn còn sống và khỏe mạnh. Hôm nay con muốn sống và làm việc với tâm tình tri ân Chúa và cuộc đời.”

Lạy Chúa, xin cho con biết mở lòng ra và biết ngạc nhiên để luôn thấy những dấu lạ Chúa làm trong từng phút giây của cuộc sống và trong cuộc đời con.

Agata bé nhỏ.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *