TIN MỪNG: Lc 15, 1-3.11-32
1 Khi ấy, các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng.2 Thấy vậy, những người Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.” 3 Đức Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này:11 “Một người kia có hai con trai. 12 Người con thứ nói với cha rằng: ‘Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng.’ Và người cha đã chia của cải cho hai con.13 Ít ngày sau, người con thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình.14 “Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu, 15 nên phải đi ở đợ cho một người dân trong vùng; người này sai anh ta ra đồng chăn heo.16 Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho.17 Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ: ‘Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói!18 Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người: ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, 19 chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy.’20 Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha. “Anh ta còn ở đằng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra, ôm cổ anh ta, và hôn lấy hôn để.21 Bấy giờ người con nói rằng: ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa…’22 Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng: ‘Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu, 23 rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng!24 Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy.’ Và họ bắt đầu ăn mừng.25 “Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa, 26 liền gọi một người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì.27 Người ấy trả lời: ‘Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh khoẻ.’28 Người anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ. 29 Cậu trả lời cha: ‘Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè.30 Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng!’31 “Nhưng người cha nói với anh ta: ‘Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con.32 Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy’.”
SỐNG LỜI CHÚA
Dụ ngôn Người cha nhân hậu trong Tin Mừng thánh Luca đã thật sự rất quen thuộc đối với từng người kitô hữu. Hôm nay, Chúa nhật thứ 4 Mùa Chay, Chúa nhật của Niềm vui, Giáo hội cho công bố đoạn Tin Mừng này như để diễn tả niềm vui to lớn và sâu rộng về một Thiên Chúa thương xót con người qua hình ảnh của một người cha yêu thương và trân trọng đứa con hoang đàng của mình. Dù có như thế nào thì con vẫn là con, và cha vẫn cứ yêu thương con.
Luca tường thuật: Đứa con thứ, sau khi đòi người cha chia phần gia tài thì đi đến một nơi xa. Anh ta sống phóng đãng, tiêu xài phung phí cho đến khi không còn đồng xu dính túi. Cùng lúc đó trong vùng lại xảy ra một nạn đói khủng khiếp. Đường cùng, anh ta xin ở đợ và phải ra đồng chăn heo, đến nỗi anh ao ước thứ đồ của heo thôi mà cũng chẳng được.
Phút hồi tâm, anh nhớ về người cha và mong được trở về với vai trò là một người làm công thôi cũng được, ít nhất là giải quyết được cái bụng đói trước đã. Thế là anh quyết tâm đứng lên đi về. Anh soạn sẵn một bài xin lỗi để khi về tới anh có thể bộc bạch nỗi lòng anh.
Còn đang ở tận đàng xa ngoài đầu ngõ, thế mà người cha đã trông thấy, ông chạnh lòng thương và bằng chút sức già của mình, ông đã chạy tới ôm cổ con và hôn lấy hôn để. Đâu có kịp chờ con nói hết câu, ông đã mặc cho anh chiếc áo đẹp thay cho chiếc áo rách tả tơi, bạc màu của năm tháng; xỏ dép vào đôi chân lấm đầy bụi trần; và giết thịt bê béo để ăn mừng…
Bởi với người cha, từ ngày con bỏ đi là từng ngày cha mong ngóng chờ đợi. Từ ngày con xa cha là từng ngày ông đau đớn như đứt từng đoạn ruột… Cha già rồi đâu có thể đi tìm con ở trên những nẻo đường, nhưng cha vẫn dõi đôi mắt ra phía xa xa chờ con. Với cha, dù con có như thế nào thì con vẫn là con ông. Dù nó có bị ô uế hôi hám giữa bầy heo thì ông vẫn cứ ôm lấy và ngửi thấy mùi của con ông.
Bóng cha già trông con mòn hơi sức
Dáng lom khom, ngóng đợi mà cháy lòng
Sáng đi ra nhìn đường mòn cong cong
Chiều đi vào dệt cho xong chiếc áo…
Bê nuôi sẵn, bây giờ đã vỗ béo
Nhẫn đã rèn, ông cất giữ cho con
Đôi dép mới đúng màu sơn của nó
Cứ sáng ngày trông ngóng, chiều ngóng trông…
Một buổi sớm ông thấy dáng lom khom
Đang tiến vào con đường mòn phía trước
Ông nhận ra con ông, đôi chân bước
Ôm cổ anh, và hôn, nước mắt trào…
Nhanh, nhanh, nhanh, mau lấy áo cẩm bào
Đôi chân trần, mau xỏ vào đôi dép
Giết bê béo ăn mừng, con còn sống
Nhẫn xỏ vào, phục hồi phẩm làm con…
…
Với người ta, con ông sống lang thang
Đã ăn chơi lăng loàng với bọn điếm
Phải ở đợ chăn heo cho người ngoại
Thèm chút đậu muồng cũng chẳng ai cho…
Mò về nhà trong tình trạng bê tha
Lê đôi chân còn rụt rè, sợ hãi
Đã chuẩn bị cả một bài thú tội
Nói nửa câu cha đã ngắt… xua lời…
Ông ôm con chẳng còn thấy mùi hôi
Hay mùi heo của những ngày chưa tắm
Ông chỉ thấy mùi con mình, quen lắm.
Là “mùi con”, mùi hối cải quay về…
Niềm vui mừng nơi hồn cha tràn trề
Vì con ta hôm nay đây còn sống
Đã là con, cha vẫn luôn trân trọng
Cha yêu con, chưa thất vọng bao giờ.
(Trích bài Mùi Con của tác giả Tuyết Tâm)
Lạy Chúa Giêsu, xin Chúa ở cùng con. Amen.
Anna Tuyết Nhung
Tin cùng chuyên mục:
Chúa Nhật Phục Sinh Năm C- 20/04/2025 – Đấng Phục Sinh vẫn đang chờ con
Thứ Bảy Tuần Thánh Năm C – 19/04/2025 – Bảy Sự Thương Khó Của Mẹ Maria Bên Người Con Yêu Dấu
Thứ Sáu Tuần Thánh Năm C – 18/04/2025 – Cùng Chúa lên đồi Golgotha
Thứ Năm Tuần Thánh Năm C- 17/04/2025 – Bữa Tiệc Ly – Nơi Bắt Đầu Một Tình Yêu Vĩnh Cửu