Thứ Hai Tuần XXXIII Thường niên C- 17/11/2025 – Niềm tin thay cho khiếm khuyết giác quan

Niềm tin thay cho khiếm khuyết giác quan 

Niềm tin thay cho khiếm khuyết giác quan

Tin mừng: Lc 18,35-43

35 Khi Đức Giê-su gần đến Giê-ri-khô, có một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường. 36 Nghe thấy đám đông đi qua, anh ta hỏi xem có chuyện gì. 37 Họ báo cho anh biết là Đức Giê-su Na-da-rét đang đi qua đó. 38 Anh liền kêu lên rằng: “Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!” 39 Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi; nhưng anh càng kêu lớn tiếng: “Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!”

40 Đức Giê-su dừng lại, truyền dẫn anh ta đến. Khi anh đã đến gần, Người hỏi: 41 “Anh muốn tôi làm gì cho anh ?” Anh ta đáp: “Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được.”

42 Đức Giê-su nói: “Anh nhìn thấy đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.” 43 Lập tức, anh ta nhìn thấy được và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa. Thấy vậy, toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa.

SỐNG LỜI CHÚA

Có những lúc trong cuộc sống, con người tưởng rằng mình cần đôi mắt sáng để nhìn thấy, đôi tai tinh anh để nghe rõ hay đôi tay mạnh để hành động. Thế nhưng, có những điều chỉ có thể nhận ra bằng ánh sáng của niềm tin. Khi giác quan bất lực, chính niềm tin mở ra cho ta một cách nhìn khác, cái nhìn sâu hơn, thật hơn và dẫn ta đến gặp gỡ Thiên Chúa.

Tin Mừng hôm nay thánh Luca thuật lại việc Chúa Giêsu đến Giê-ri-khô và Người đã thấy một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường. Ban đầu, anh mù thành Giêricô chỉ biết ngồi, ăn xin bên vệ đường, sống trong cảnh thụ động và bị gạt ra ngoài lề xã hội. Thế nhưng khi nghe biết Đức Giêsu đang đi qua, niềm tin đã làm anh chỗi dậy. Anh không còn chỉ ngồi chờ đợi, nhưng chủ động kêu xin, bất chấp mọi ngăn cản của đám đông. Chính lòng tin ấy đã giúp anh được Chúa chữa lành; và từ đó, anh đứng lên, cất bước đi, tôn vinh Thiên Chúa và theo Người như một môn đệ đích thực. Hành trình từ chỗ thụ động đến chủ động ấy diễn tả một bước chuyển nội tâm sâu xa: từ bóng tối bước vào ánh sáng, từ bị gạt ra bên lề trở nên người loan báo Tin Mừng. Anh mù thành Giêricô trở nên gương sáng cho chúng con hôm nay, dám tin, dám kêu xin và kiên trì tìm Chúa dù bị từ chối hay ngăn cản. Ai sống niềm tin như thế, chắc chắn sẽ được Chúa dừng lại, gọi đến và biến đổi đời sống mình nên sáng ngời trong ân sủng.

Đôi mắt của anh tuy không nhìn thấy, nhưng đôi tai anh vẫn nghe rõ, miệng vẫn nói được, và lòng trí anh vẫn có thể phân định rất tốt. Anh ta biết nhìn nhận hoàn cảnh ngặt nghèo của bản thân, anh ta can đảm đối diện với sự thật éo le ấy và khao khát cho mình nên hoàn hảo, ít là về mặt thể lý. Anh mù đã biết dùng những phần tốt, phần hoàn thiện còn lại của mình để tìm con đường hoàn hảo cho bản thân. Anh dùng tai để nghe về Đấng quyền năng đang đi ngang qua, anh dùng niềm tin để xác tín rằng Đấng ấy có thể chữa cho anh được sáng mắt, và anh dùng miệng để khẩn nài lòng thương xót vô biên của “Con vua Đa-vít”. Anh này tuy mù đôi mắt, nhưng lại có lòng khiêm tốn và thành khẩn khát mong bàn tay uy quyền nào đó sẽ chữa lành cho anh. Anh mù đôi mắt, nhưng anh lại biết rõ mình, biết người và biết Chúa. Anh biết mình chưa hoàn thiện ở góc độ nào; anh biết những người khác hoàn thiện hơn mình và khiêm tốn xin họ giúp đỡ; và anh cũng nghe biết về lòng thương xót vô biên của Chúa, anh khao khát gặp Ngài và anh tha thiết nài xin Người cứu chữa.

Thế nhưng, nhìn lại, con nhận ra chính con cũng đang mù lòa theo một cách nào đó. Nhiều lúc đôi mắt thể xác con thấy vẻ đẹp thiên nhiên, nhưng mắt linh hồn lại không nhận ra tình thương và sự quan phòng của Chúa ẩn trong những vẻ đẹp ấy. Con nhìn thấy khuôn mặt người thân yêu, nhưng lại làm ngơ trước khuôn mặt người hành khất và những kẻ con đang thù ghét, là chính Chúa và là anh em của con. Con thấy rõ khuôn mặt mình trong gương, mà không thấy tình trạng linh hồn mình. Thật ra, lúc ấy con còn mù lòa, khốn khổ và đáng thương hơn anh mù thành Giêricô.

Nhờ lòng tin vào Chúa Giêsu, anh mù đã được sáng mắt. Xin Chúa cũng mở con mắt tâm hồn con, để con nhận ra Chúa trong mọi biến cố đời thường, trong tha nhân và trong chính bản thân mình. Con cảm thấy vui mừng biết bao khi được Chúa ban cho đôi mắt sáng, để thấy điều kỳ diệu trong thiên nhiên, để nhận biết những gì đang xảy ra chung quanh và để nhận ra khuôn mặt người thân yêu. Đôi mắt sáng ấy là một kho báu, một hồng ân lớn lao mà Chúa đã tặng ban. Xin giúp con biết chăm sóc, bảo vệ đôi mắt thân xác và cả đôi mắt của niềm tin, để con luôn nhìn đời bằng ánh sáng của Chúa.

 Anh thanh niên trong Tin Mừng hôm nay mù về thể lý nhưng lại sáng về tinh thần, anh biết mình, biết người và biết Chúa. Sự mù lòa thể xác và nghèo nàn vật chất không phải là một ngăn trở con người gặp gỡ Thiên Chúa và lãnh nhận ơn lành của Ngài. Từ ơn lành cho thể xác mù lòa: “Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được”, anh mù đã tiến thêm một bước quan trọng như thánh Luca ghi lại: “Lập tức, anh ta nhìn thấy được và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa. Thấy vậy, toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa.” Anh mù đã sống đúng lý tưởng của người môn đệ Chúa: “Ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Ðấng ngự trên trời.” 

Chúng con xin mượn lời của anh mù để cầu nguyện cùng Chúa: “Lạy Chúa Giêsu, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương con! Lạy Chúa, xin cho con nhìn thấy được, xin Ngài đến và mở đôi mắt đức tin của con, để con nhận ra Ngài chính là Đấng Cứu Độ duy nhất của con. 

Lạy Chúa, xin thương mở mắt linh hồn con, để con thấy được tình thương Chúa đang hiện diện khắp nơi. Xin cho mắt linh hồn con sáng suốt, để con nhận ra đâu là điều đẹp ý Chúa và nhận ra mọi người là anh em con. Xin Chúa cho con, ngay từ bây giờ được bước đi trong ánh sáng Chúa, để mai sau con được chiêm ngưỡng Thánh Nhan Chúa muôn đời.Amen

Maria Trần Hương

Chia sẻ bài viết:

Youtube: Niềm tin thay cho khiếm khuyết giác quan 

Fanpace: Thân Hữu MTG Thủ Thiêm

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *