TIN MỪNG: Mc 8,22-26
22 Khi ấy, Đức Giê-su và các môn đệ đến Bết-xai-đa. Người ta dẫn một người mù đến, và nài xin Đức Giê-su sờ vào anh ta. 23 Người cầm lấy tay anh mù, đưa ra khỏi làng, rồi nhổ nước miếng vào mắt anh, đặt tay trên anh và hỏi : “Anh có thấy gì không ?” 24 Anh ngước mắt lên và thưa : “Tôi thấy người ta, trông họ như cây cối, họ đi đi lại lại.” 25 Rồi Người lại đặt tay trên mắt anh, anh trông rõ và khỏi hẳn ; anh thấy tỏ tường mọi sự. 26 Người cho anh về nhà và dặn : “Anh đừng có vào làng.”
SỐNG TIN MỪNG
Bài Tin Mừng hôm nay tuy ngắn gọn với chỉ năm câu, nhưng chứa đựng một câu chuyện đầy ý nghĩa. Ba nhân vật chính trong câu chuyện là Chúa Giêsu, anh mù và một nhân vật đặc biệt mà Thánh sử Mác-cô gọi đơn giản là “người ta.” Đoạn Tin Mừng thuật lại việc Chúa Giêsu chữa lành cho anh mù được “người ta” dẫn đến và tha thiết khẩn cầu Người cứu chữa.
Điều đặc biệt trong câu chuyện là vai trò nổi bật của “người ta” – nhân vật trung gian, một người vô danh. Thánh sử không tiết lộ họ gặp anh mù ở đâu, có mối quan hệ thế nào với anh, hay bằng cách nào họ biết về Chúa Giêsu. Tuy nhiên, chính nhờ sự tin tưởng mãnh liệt vào quyền năng của Chúa mà “người ta” đã dẫn anh mù đến để được chữa lành. Chính họ đã âm thầm đóng vai trò cầu nối giữa anh mù và Chúa Giêsu, mở ra cánh cửa cho anh mù đón nhận tình thương và quyền năng cứu độ của Ngài.
Sự âm thầm và lòng trắc ẩn của nhân vật “người ta” khiến con liên tưởng đến hình ảnh Luce trong hành trình Năm Thánh – người mang ánh sáng đến giữa bóng tối. Luce, với tên gọi gắn liền với ánh sáng (lux), tượng trưng cho những con người sẵn sàng hy sinh và dấn thân để đem hy vọng và tình yêu đến với tha nhân. Cũng như “người ta,” Luce hành động không vì danh lợi, mà chỉ mong mang ánh sáng đức tin đến cho những ai đang lạc lối. Cả hai đều là hình mẫu cho chúng con, những người được mời gọi trở thành khí cụ bình an của Chúa trong cuộc sống đời thường.
Hơn thế nữa, nhân vật “người ta” và Luce đều làm nổi bật vai trò của lòng yêu thương và sự nhạy bén trước nhu cầu của người khác. Nếu không có “người ta” dẫn anh mù đến với Chúa Giêsu, anh có lẽ đã mãi sống trong bóng tối. Tương tự, Luce nhắc nhở chúng con rằng mỗi hành động nhỏ bé – từ lời nói yêu thương đến sự giúp đỡ âm thầm – đều có thể trở thành ánh sáng soi đường cho những ai đang đau khổ, lạc lối trong hành trình cuộc đời.
Bài Tin Mừng hôm nay không chỉ kể về một phép lạ, mà còn là lời mời gọi mỗi chúng con nhìn lại bản thân: Liệu chúng con có đủ yêu mến và tin tưởng Chúa để dẫn dắt người khác đến với Ngài không? Chúng con có đủ nhạy bén trước nhu cầu của tha nhân để sẵn sàng giúp đỡ họ một cách vô vị lợi không? Câu hỏi ấy nhắc nhở rằng, sự thiếu vắng những hành động bác ái và yêu thương có thể khiến nhiều người không nhận ra ánh sáng cứu độ của Chúa.
Lạy Chúa Giêsu yêu mến, Chúa đã mời gọi chúng con trở nên như nhân vật “người ta” và Luce: âm thầm hành động vì lòng yêu mến Chúa, không màng danh tiếng, chỉ mong làm chứng cho Chúa qua đời sống thường ngày. Xin giúp chúng con nhận ra rằng, mỗi việc làm nhỏ bé, mỗi lời nói yêu thương đều có thể mang lại hy vọng và ánh sáng cho những ai đang sống trong bóng tối. Xin hãy dùng chúng con như những khí cụ bình an của Chúa, để qua chúng con, nhiều người được dẫn đến với Ngài. Amen
Isave Thúy Phương
Tin cùng chuyên mục:
Chúa Nhật Phục Sinh Năm C- 20/04/2025 – Đấng Phục Sinh vẫn đang chờ con
Thứ Bảy Tuần Thánh Năm C – 19/04/2025 – Bảy Sự Thương Khó Của Mẹ Maria Bên Người Con Yêu Dấu
Thứ Sáu Tuần Thánh Năm C – 18/04/2025 – Cùng Chúa lên đồi Golgotha
Thứ Năm Tuần Thánh Năm C- 17/04/2025 – Bữa Tiệc Ly – Nơi Bắt Đầu Một Tình Yêu Vĩnh Cửu