TIN MỪNG: Mt 16,13-19
13 Một hôm, khi Đức Giê-su đến miền Xê-da-rê Phi-líp-phê, Người hỏi các môn đệ rằng: “Người ta nói Con Người là ai ?” 14 Các ông thưa: “Kẻ thì nói là ông Gio-an Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, có người lại cho là ông Giê-rê-mi-a hay một trong các vị ngôn sứ.” 15 Đức Giê-su lại hỏi: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai ?” 16 Ông Si-môn Phê-rô thưa: “Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.” 17 Đức Giê-su nói với ông: “Này anh Si-môn con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời. 18 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. 19 Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều gì, trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy.”
SỐNG LỜI CHÚA
Từ cổ chí kim, con người thường tôn vinh những người quyền lực và có ảnh hưởng, coi họ là biểu tượng của sự thành công. Thế nhưng, câu chuyện của Chúa Giêsu mở ra một chân trời mới về giá trị đích thực. Chúa Giêsu không chọn những người quyền thế hay học thức cao, mà Người đã nhìn thấy tiềm năng phi thường nơi Simon – một người chài lưới bình dị. Chính Simon đã được Chúa chọn làm nền tảng để xây dựng Giáo Hội, và Người đã khẳng định rằng “quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi”. Điều này cho chúng con niềm tin mạnh mẽ rằng Chúa luôn nhìn vào trái tim, nhìn vào sự chân thành của mỗi người, biến những điều bình thường trở thành phi thường trong kế hoạch yêu thương của Người.
Trong hành trình rao giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu đã đối diện với nhiều suy đoán về danh tính của mình. Có người nghĩ Chúa Giêsu là Gioan Tẩy Giả, có người cho rằng Người là Giêrêmia hay một trong các ngôn sứ. Nhưng điều đó không phải là điều Chúa quan tâm. Điều Chúa thực sự muốn biết là suy nghĩ của các môn đệ – những người thân cận nhất: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Trong khoảnh khắc đó, Simon Phêrô đã mạnh mẽ tuyên xưng: “Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống.”
Điều đặc biệt là lời tuyên xưng này không đến từ suy luận của con người, mà chính là sự mặc khải từ Chúa Cha. Chúa Giêsu đã xác nhận điều này khi nói: “Này anh Simon con ông Giona, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời.” Lời tuyên xưng này là dấu chỉ cho sự đồng ý của Chúa Cha với lời cầu nguyện mà Chúa Giêsu đã dâng suốt đêm trước khi chọn 12 tông đồ. Và từ đó, Simon Phêrô được chọn làm tảng đá góc tường để xây dựng Giáo Hội: “Anh là Phêrô, nghĩa là tảng đá; trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi.”
Năm Lữ Hành Hy Vọng, chúng con ý thức rằng hành trình đức tin của mình không chỉ là một lộ trình cá nhân, mà còn là một chuyến đi chung, nơi chúng con cùng nhau tiến bước trong sự hiệp thông. Chúng con được mời gọi trở thành những viên đá sống động để góp phần xây dựng ngôi nhà Giáo Hội, nơi tình yêu và hy vọng được thắp sáng qua từng ngày sống.
Dù mỗi người chúng con khác nhau về hình dáng, kích thước, hay sắc màu – mỗi cá nhân mang một câu chuyện, một hành trình và một sứ mạng riêng – nhưng chính sự khác biệt ấy lại là cơ hội để chúng con học cách hiệp nhất trong yêu thương và tôn trọng. Như những viên đá đa dạng nhưng được kết dính bởi vữa của sự tha thứ, khoan dung và tình yêu, chúng con tin rằng, với sự trợ giúp của Chúa, chúng con có thể góp phần tạo nên một Giáo Hội duy nhất, thánh thiện, công giáo và tông truyền.
Năm Thánh này, Chúa nhắc nhở chúng con hãy sống với lòng tin tưởng vào tình yêu và sự quan phòng của Chúa. Khi thế giới đầy rẫy những bất định và khó khăn, xin Chúa gieo vào lòng chúng con niềm hy vọng mãnh liệt – niềm hy vọng không chỉ dựa trên sức mạnh của con người, mà dựa trên sự tín thác vào Chúa. Chính hy vọng này sẽ là ngọn đèn dẫn lối chúng con trong mọi thử thách, giúp chúng con nhìn ra ánh sáng của Chúa giữa những tối tăm của cuộc sống.
Lạy Chúa, hành trình lữ hành hy vọng này cũng là một lời mời gọi chúng con mở rộng trái tim mình đến với tha nhân, nhất là những người đang đau khổ, tuyệt vọng, hay bị bỏ rơi. Xin cho chúng con biết trở thành khí cụ mang niềm hy vọng đến cho những người xung quanh, qua lời nói, cử chỉ yêu thương và hành động cụ thể. Để từ đó, chúng con không chỉ xây dựng một Giáo Hội hiệp nhất, mà còn làm lan tỏa hy vọng và tin yêu vào thế giới.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con ý thức rằng Năm Thánh 2025 là cơ hội đặc biệt để làm mới lại lòng tin yêu và niềm hy vọng. Xin cho chúng con biết biến từng bước đi trong cuộc lữ hành này thành lời tạ ơn, từng cố gắng nhỏ bé trở thành chất kết dính vững bền cho ngôi nhà Giáo Hội. Nguyện xin Chúa đồng hành với chúng con, để hành trình này không chỉ là lữ hành trên mặt đất, mà còn là hành trình tiến đến sự sống đời đời, nơi chúng con sẽ được gặp Chúa trong vinh quang vĩnh cửu. Amen.
Maria Thùy Linh
Tin cùng chuyên mục:
Chúa Nhật Phục Sinh Năm C- 20/04/2025 – Đấng Phục Sinh vẫn đang chờ con
Thứ Bảy Tuần Thánh Năm C – 19/04/2025 – Bảy Sự Thương Khó Của Mẹ Maria Bên Người Con Yêu Dấu
Thứ Sáu Tuần Thánh Năm C – 18/04/2025 – Cùng Chúa lên đồi Golgotha
Thứ Năm Tuần Thánh Năm C- 17/04/2025 – Bữa Tiệc Ly – Nơi Bắt Đầu Một Tình Yêu Vĩnh Cửu